Tất cả chuyên mục

BÀI 1
ĐẤT NƯỚC PHẢI VƯƠN MÌNH, BỨT PHÁ
Dù đứng thứ 32 về quy mô nền kinh tế trên thế giới, Việt Nam hiện vẫn là quốc gia đang phát triển, nguy cơ tụt hậu luôn rình rập và vị thế quốc gia có thể bị bỏ lại xa hơn bất cứ lúc nào, nếu chúng ta cầm chừng, không có sự vươn mình, bứt phá.
Tiếp tục phát triển mục tiêu xã hội chủ nghĩa
Những thời cơ và lực lượng đổi mới, với tất cả những điều kiện cần và đủ của Việt Nam chưa được đón bắt đúng, trúng, chưa đặt xứng tầm trong chỉnh thể, chưa kiến tạo cơ chế, thể chế phù hợp và hữu hiệu. Mặt khác, ở trong nước, các thế lực chống đối vẫn cản trở đổi mới dưới mọi hình thức và mức độ. Không có con đường nào khác, đất nước phải vươn mình và phải bứt phá.
Đối với đất nước, đó là quốc sỉ. Khi không còn quốc sỉ thì đất nước coi như tự lụn bại và tự đầu hàng. Nói như C. Mác: “Xấu hổ là một loại cách mạng… xấu hổ là một loại nổi giận nhưng chỉ hướng vào bên trong. Và nếu như cả một dân tộc thực sự cảm thấy xấu hổ thì nó sẽ giống như một con sư tử thu mình lại để chuẩn bị nhảy” (1). Đó cũng là thách thức và yêu cầu từ kỷ nguyên mới Việt Nam. Trải mấy ngàn năm, trên nền móng nhân dân, khắp các triều đại thịnh trị, ông cha ta luôn lấy lợi ích quốc gia - dân tộc làm mục tiêu tối thượng trong mọi hành xử của mình, trước bất cứ ai, dù trong bất cứ cảnh huống nào, để gìn giữ nền độc lập và bảo vệ nhân dân. Muốn làm nên nghiệp lớn, phải “lấy dân làm gốc”, “trên vâng mệnh trời, dưới theo ý dân” (Lý Công Uẩn); rằng “khoan thư sức dân”, “chúng chí thành thành” (Trần Quốc Tuấn); “Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”, “Lật thuyền mới rõ dân như nước”, “Yêu nuôi nhân dân, để khắp các nơi làng mạc không có tiếng oán giận, than sầu” (Nguyễn Trãi)... Triều đại nào trái thế, tất đều chuốc bại vong. Xã hội tiến bộ, văn minh do nhân dân là chủ và làm chủ Trong thời đại Hồ Chí Minh, từ giữa thế kỷ XX, kể từ ngày Quốc khánh 2-9-1945, Việt Nam độc lập, tự do là quốc gia của gần 100 triệu đồng bào Việt Nam và “chúng ta cần một xã hội phát triển vì con người, không bóc lột người, không xâm phạm nhân phẩm vì lợi nhuận”, như cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từng khẳng định. Tiền nhân căn dặn: Ai lấy được lòng dân, người đó lấy được thiên hạ. Công cuộc đổi mới toàn diện, đồng bộ hiện nay thành hay bại vừa qua đã thêm xác tín, càng phụ thuộc vào chính sự hành xử đối với điều đó. Vì “dân là gốc nước”, “ý dân là ý trời”. Và 80 năm qua, trong đó gần 40 năm đổi mới, bài học lớn “lấy dân là gốc” là cội nguồn và động lực căn bản của mọi thành công. Đảng ta là “đứa con nòi của giai cấp lao động Việt Nam” và Nhà nước Việt Nam của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân Việt Nam. Lợi ích của nhân dân thống nhất trong lợi ích của đất nước phải là hạt nhân mà công cuộc đổi mới, dù ở góc độ nào, phát triển tới đâu và trên bất cứ phương diện nào... đều phải xoay chung quanh nó, vì sự đoàn kết, phát triển và trường tồn của dân tộc Việt Nam. Đó là căn bản. Hiếm thấy một đảng cộng sản và công nhân nào trên thế giới “xuất thân” và mang tư cách “con nòi” của “giai cấp lao động” như Đảng ta. Vì thế, dưới ngọn cờ của Đảng, nếu “nước độc lập mà dân không được hưởng hạnh phúc tự do, thì độc lập cũng chẳng có ý nghĩa gì”. Đó là sự linh thiêng của đạo lý Việt Nam: “Tất cả vì hạnh phúc của nhân dân”. Nhân dân là trung tâm, là chủ thể của công cuộc đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; mọi chủ trương, chính sách phải thực sự xuất phát từ cuộc sống, nguyện vọng, quyền và lợi ích chính đáng của nhân dân. Đó là cội rễ bền chặt cố kết và thống nhất toàn dân. Trái thế, là vô đạo đức, vô đạo lý.
Vì mục tiêu nhân dân hạnh phúc
Tất cả công cuộc đổi mới phải nhằm mục tiêu cao cả: Lợi ích của nhân dân thống nhất trong lợi ích của đất nước phải là hạt nhân mà công cuộc đổi mới, dù ở góc độ nào, phát triển tới đâu và trên bất cứ phương diện nào... đều phải xoay chung quanh nó, vì sự đoàn kết, phát triển và trường tồn của dân tộc Việt Nam, vì hạnh phúc của nhân dân. Quốc gia độc lập tự do, nhân dân hạnh phúc, dưới ngọn cờ xã hội chủ nghĩa, đó là điều linh thiêng bất biến, là linh hồn, là khát vọng và danh dự Việt Nam trên trường quốc tế. Đó chính là mục tiêu lãnh đạo, cầm quyền của Đảng. Đó chính là tư thế chủ thể quốc gia của nhân dân. Đến lượt mình, nhân dân là người chủ và làm chủ đất nước, xây dựng một xã hội dân chủ, văn minh và tiến bộ là bảo vệ và phát triển chính mình trên nền móng pháp luật thượng tôn và đạo lý dân tộc. Đó là thước đo sự trưởng thành về chính trị, gìn giữ về đạo lý và nâng cao trách nhiệm vì đất nước độc lập, tự do và hạnh phúc của chính mình. “Độc lập - Tự do - Hạnh phúc” là giá trị tinh thần, văn minh, chân lý Việt. Đó chính là sự phục tùng và thực hành chân lý của mỗi người Việt Nam. Dù cho thế giới có những biến đổi, nhưng tiêu chí đó vẫn là mục tiêu mà các quốc gia, dân tộc vươn tới. “Độc lập - Tự do - Hạnh phúc” là tầm nhìn thời đại.
“Mọi người dân đều có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, được hỗ trợ phát triển, làm giàu; đóng góp ngày càng nhiều cho hòa bình, ổn định, phát triển của thế giới, hạnh phúc của nhân loại và văn minh toàn cầu. Đích đến của kỷ nguyên vươn mình là dân giàu, nước mạnh, xã hội xã hội chủ nghĩa, sánh vai với các cường quốc năm châu” (4).
Tổng Bí thư Tô Lâm
Năm 1996, tại Diễn đàn Đại hội lần thứ VIII của Đảng, dư luận quốc tế đánh giá: Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tập trung xây dựng chủ nghĩa xã hội thông qua cải cách: Thành tựu mà nhân dân Việt Nam có được là do các đồng chí đã nghiêm túc nỗ lực áp dụng học thuyết Mác-xít - Lê-nin-nít vào điều kiện cụ thể của Việt Nam, dưới tên gọi tư tưởng Hồ Chí Minh. Và từ năm 2001, tại Đại hội lần thứ IX của Đảng, dư luận quốc tế khẳng định: “Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh là chủ nghĩa xã hội mang bản sắc Việt Nam” (2). Không như thế, đất nước không thể chuyển mình, bứt phá và càng không có bất cứ sự tăng tốc, phát triển nào tương xứng trở thành nước phát triển, dưới ngọn cờ của Đảng, hiện thực hóa sự kỳ vọng của nhân dân: Tư cách Việt Nam: Độc lập, Hùng cường - Phẩm giá dân tộc: Bất khuất, Nhân văn - Quyền lợi nhân dân: Tự do, Hạnh phúc. Do đó, cần thiết đặc trưng thứ nhất xã hội xã hội chủ nghĩa Việt Nam “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh” (3) ghi trong Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (Bổ sung, phát triển năm 2011) và bổ sung nhân tố “Hạnh phúc” hợp thành mục tiêu của chủ nghĩa xã hội Việt Nam: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh và hạnh phúc.
TS Nhị Lê, nguyên Phó Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản
(1) C. Mác và Ph. Ăng-ghen: Toàn tập, Nxb. Sự thật, Hà Nội, 1978, t.1, tr. 488.
(2) Xem Nhị Lê: 110 năm Ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh ra đi tìm đường cứu nước: Mãi mãi đi trên con đường Người chọn, Báo Đầu tư online, số ra ngày 4-6-2021.
(3) Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (Bổ sung, phát triển năm 2011), Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam, số ra ngày 24-9-2015.
(4) Tổng Bí thư Tô Lâm: 7 định hướng chiến lược đưa đất nước bước vào kỷ nguyên mới, VietnamNet, ra ngày 4-11-2024.
Ý kiến ()